Một chút thương yêu gửi cho người ấy
Dường như vô tình anh chẳng thấy đâu
Để lại cho em một chút thương đau
Tình yêu đơn phương nên nào ai thấy?
Một chút vu vơ gửi cho người ấy
Gom cả sao trời em cấy thành thơ
Một chút mộng mơ bên bờ thương nhớ
Chỉ một chút hờn vô cớ...để đau
Một chút gió yêu đã cảm đã sầu
Đâu phải tình đầu mà sao ngẩn ngơ
Đâu phải còn thơ mà hờn trăng gió
Chỉ một chút đùa..sao nhớ làm chi?
Chỉ chút ngu ngơ tim lạc đường đi
Họ đã nói chi làm mi bối rối?
Để một chút buồn vương vương lên gối
Ôi chuyện tình yêu... bôi rối muộn phiền
Chỉ chút vu vơ mà em xao xuyến
Đâu có hẹn hò mà mến mà thương
Tình yêu đơn phương sẽ là tình buồn
Em đong sợi buồn để... thương mình em.
------------------
Ngày mai sẽ khác, sẽ lại thấy hàng cây rất xanh
Sẽ lại thấy ngọn gió rất trong lành
Khẽ lướt qua tim mình
Ngày mai sẽ khác, sẽ lại thấy dòng người rất đông
Sẽ lại thấy trời xanh rất rộng
Nắng khẽ soi trên đầu
-----------------------
Dù gì thì trong cuộc đời, điều ta muốn chưa hẳn là điều ta có được, mà điều ta có chưa hẳn là điều ta muốn,
Nhân gian thế thái, ai có thể khóc hay cười cho người khác
Trong cuộc đời ai có thể nắm tay ai sáng tối mà cho rằng mình sẽ hạnh phúc viên mãn
Nhiều cuộc tình nhìn bề ngoài thì hạnh phúc đủ đầy lắm, vật chất tròn đầy lắm, nhưng trong hẳn tâm can, có chút bình yên thật sự
Liệu trong cuộc đời đã bao giờ bạn hỏi " Cuộc sống mình hiện tại có thật sự vui, cuộc sống hiện tại của mình có thật có ý nghĩa, và cuộc sống hiện tại có vị gì không ?"
Hay là bạn cứ để cuộc sống thả trôi mặc kệ tháng năm như vậy
Sống không có mục đích cũng không có mong ước
Tôi ! từng đã như vậy, tôi chạy trốn tháng năm đau khổ bằng cách mặc kệ nhân tình thế thái, mặc kệ tháng năm, mặc kệ vui buồn, lảng đi những cuộc gặp gỡ, lãng quên đi trách nhiệm bổn phận của mình
Rồi đến một ngày tôi nhận ra mình sống thật vô nghĩa, cái chết lúc nào cũng nằm trong suy nghĩ của tôi, u uất , luẩn quẩn, !
Tình yêu tôi cũng không có lòng tinh, tình bạn tôi lại càng không thắm thiết, mọi thứ với tôi dường như theo chữ Kệ.
Rồi một ngày , tôi tìm ra được cho mình một lý do để cuộc sống của mình có nghĩa theo cách mình muốn
Tôi tập trung vào sống với cảm xúc của mình
tôi làm những điều mình muốn
Tôi ăn những thứ cơ thể cần chứ không ăn những thứ tôi thèm
Tôi đọc những quyển sách tôi thấy làm cho tâm trạng tôi tốt lên , chứ tôi không đọc theo phong trào
Tôi trở lại với nghề viết lách mà vì cơm áo gạo tiền tôi đã bỏ đi đam mê !, trước đây tôi đã từng bỏ đi thói quen viết lách chỉ vì nó không ra đồng tiền bát gạo. Nhưng giờ tôi viết để trải nghiệm cảm giác, Viết để thỏa mãn những nỗi niềm, Viết để qua đôi tôi ít nhiều thấy có chút gì của mình trong đó !
Tôi sống, ăn uống khoa học, Quan tâm nhiều đến bố mẹ
Chăm sóc con cái tốt hơn
Chăm sóc bản thân mình tốt hơn
Và tất nhiên tôi tập bỏ bớt những quan tâm vô độ đến những người không mang lại niềm vui cho mình.
Nhất là tôi đã từng rất chiều chuộng cảm xúc của mình. Và tôi bắt đầu tiết kế được
Tôi bắt đầu rời xa những thứ tôi nghĩ nó không thuộc về mình. Từ Thức ăn, đồ uống, thậm chí là con người hoặc là một gió thoảng bay qua nào đó, Mặc dù điều đó thật khó !
Vấn vương chi mãi thêm sầu
Vấn vướng chi để lệ buồn mắt sâu
Người đâu có phải để dành
Nắm tay em mãi tháng ngày mai đây !
......
(BT : Hằng Tatamimi)
Ảnh Internet