Dành cả tuổi trẻ để làm việc hay để yêu !

0 Bởi: TATA MIMI.COM

Dường như giữ chốn dân gian hỗn độn, con người ta bộn bề cơm áo gạo tiền dường như quên mất rằng ở đâu đó cần có 1 khoảng lặng để được là chính mình,

Thi thoảng tôi muốn la cà (mà chỉ một mình thôi nhé) vào 1 góc nào đỏ đọc 1 quyển sách không phải kiểu lãng mạn tào lao, va tôi muốn đọc 1 cuốn sách mà tôi mang đi từ nhà rồi gọi 1 cốc cafe hoặc 1 cốc trà (thường tôi không thích uống trà bằng cafe). Với cá tính của một đứa con gái trưởng thành từ sớm, tôi luôn ý thức cho mình lựa chọn cuộc sống không làm phiền ai, và rất ít để người khác thiệt thòi khi ở cạnh mình

Tôi ghé vào một quán nhỏ chiều sài gòn sau 1 tuần bắt nhịp với cuộc sống mới, tôi lao vào làm việc và làm việc, tôi bỏ quên cả việc hỏi thăm ai đó hoặc hỏi thăm cả những người thân bạn bè mình. Bạn bè càng thân tôi càng không dám liên hệ bởi rằng khi tôi đã quyết định xa nơi mà tôi đã từng sống gần 20 năm nó chả hề dễ dàng gì, bản tính là một người khá tình cảm , tôi thường thích cô đơn chống chọi với mọi thứ thay vì là kêu than hoăc khóc lóc hoặc viết lên mạng xã hội chửi đời chửi người. Bằng những nỗ lực đọc sách nghe những câu chiện trên youtube tôi đã tự cân bằng lại được cuộc sống của mình .

Một tuần vào cái là đi làm luôn, đi từ 6h sáng đến 6h tối 

làm việc tới 2-3h sáng , vậy là trung bình mỗi ngày tôi ngủ được khoảng 3-4 tiếng là cùng . Tôi nghĩ với sức và với tuổi của tôi bây giờ nếu không cố gắng thì cũng không thể có được những hoài bão ước mơ mà mình đã từng nghĩ tới 

Từ những thất bại trong cuộc đời, Tôi dường như cảm thấy mình mãnh mẽ hơn, biết chấp nhận hơn và buông bỏ được nhiều hơn. Tôi sẵn sàng bỏ những thứ gì mà của mình người khác ngang nhiên lấy, người khác ngang nhiên coi là của họ. Tôi cũng mặc nhiên kệ nếu ai đó trách hờn tôi hoặc là trách móc tôi vì một điều gì đó mà đáng ra trước đây tôi đã nhẩy bổ vào tôi lo tôi nghĩ tôi làm, Giờ ! Tôi của ngày hôm nay , nghĩ về những quan tâm của người khác ít hơn, tôi nghĩ đến suy nghĩ của tôi nhiều hơn !

Có lẽ ở những giai đoạn tuổi của mỗi con người chúng ta đều có những thay đổi về mặt nhận thức khác hơn !

Tôi tôi nhận thấy rằng mình cần phải sống cho mình nhiều hơn, không phải chạy đôn chạy đáo mà lo cho cả thế giới vì sống theo cảm xúc của mọi người như trước đây !

Tôi !  chỉ muốn đọc một cái gì đó , ghi chép lại những điều mà bao nhiêu năm nay tôi thường chỉ nghĩ trong đầu, 

lặng lẽ một mình, lặng lẽ một nơi và lặng lẽ sống với giữa muôn ngàn bon chen tôi biết còn có nơi trong tâm mình không bon chen, không hơn thua chả hận thù

Có nhiều lúc tôi làm được điều gì đó cho ai đó , tôi cũng chả mong sẽ được đền đáp hay được coi trọng, tôi chỉ nghĩ ít nhiều sự đóng góp của mình cũng giúp người ta nhìn nhận và sống tốt hơn. Mặc nhiên tôi biết có nhiều điều tôi làm là có phần người ta lợi dụng nhưng tôi cũng kệ luôn bởi không phải tôi nhu nhược giữa cuộc đời, mà tôi biết người ta cũng chả có nhiều lựa chọn nào khác vào thời điểm đó. Và ít nhất cũng cảm thất mình còn giá trị nào đó ! và nên sống tốt hơn hiện tại !

Giống như bây giờ ngồi bên cạnh tôi cũng có vô số người đang đọc sách đang uống cafe thay vì trà, họ chả thiết tha gì nhìn ngó xung quanh, và cũng ngồi một mình . Có lẽ giữa thật thật giả giả của cuộc đời có nhiều lúc chúng ta nên chọn cho mình một nơi mà mình thấy thật nhất với lòng mình và để cảm nhận rằng mình vẫn còn là mình của những tháng năm. Nhiều lúc thấy có thời điểm chúng ta lao vào làm việc và cũng có nhiều thời điểm chúng ta lao vào yêu , nhưng thời gian đó cũng thật là ngắn 

Khi một đời người 60 năm , thì mất 20 năm để trưởng thành và học hành ,lúc đó ai may mắn thì có một mối tình học sinh, Ai chăm chỉ học hành như tôi thì chỉ lo học và lo nghịch phá chứ không yêu đương gì, Đến 20-30 tuổi là 10 năm để yêu và kết hôn, thì lúc đó sự va vất chưa có, sự khôn khéo và cách sống lại chưa đủ để con người ta duy trì một cuộc sống đủ đầy , lại phải lao vào làm việc 200% năng suất, làm làm và làm , 

Rồi một ngày trượt dài trong giấc mộng làm giàu , có nhà ,có xe, tự nhiên trượt lạc mất nhau, chớp mắt mọi thứ đã là quá khứ, Ít có ai có thể tròn đầy ở tuổi 21-30

Tuổi 30-40 là 10 năm hành trành sau khi trưởng thành va vấp thì biết cách sống sâu lắng hơn, nhẹ nhàng hơn, nhưng cơ hội để hạnh phúc với thời điểm này là khó hơn, bởi thanh xuân đã gần như đi qua, sự lựa chọn ít đi, và hầu như con người ta sẽ phải tiếp tục lao vào kiếm tiền người thì khởi nghiệp, người thì duy trì sự nghiệp, người thì lao vào trả nợ, 

Rồi ở giai đoạn này con người ta cũng bận làm để quên mất mọi thứ ở đâu đó, rồi chớp mắt cái mọi thứ không còn là của mình nữa

40-50, khi con người ta dần ổn định hơn về kinh tế, suy nghĩ dường như là chín chán , thì con người ta lại cô đơn trong chính căn nhà của mình, bởi ở tuổi này thanh xuân thì đã qua đi, con cái lớn lên , niềm vui dường như ít đi . Rồi cũng cảm thấy lan man trong cuộc sống vô thường này

50-60 đối mặt với tuổi già và bệnh tật thậm chí là rời xa cuộc sống  . giữa 60 năm cuộc đời mỗi giai đoạn đều là một chặng đường khó có ai mà vẹn toàn được. Tuy nhiên chúng ta cứ lao vào làm việc rồi lao vào làm giàu , một ngày bỗng dưng bỏ quên mất sở thích, thói qoen, bỏ mất đi tình yêu của mình đâu đó đến tuổi 70 tự nhiên sẽ ngồi nhớ lại và tiếc cho 1 quá khứ với thanh xuân và nhiều sự kiện trong đời, có khi sẽ tủm tỉm cười với kỷ niệm sân trường năm đó. Cũng có thể khóc vì những khổ đau của tuổi 30 mưa gió mệt mài.

Rút cuộc cả cuộc đời con người sinh ra lớn lên trường thành rồi lại chết đi nó dường như là 1 vòng tròn của tạo hóa không thể chối cãi

Vậy làm thế nào để cả 60 năm chúng ta được gọi là 1 đời người thật ý nghĩa thì chúng ta lại chả thể nào có một kế hoạch cho cuộc đời của mình !

Vậy chúng ta đã dành 1 đời để làm việc hay dành cả một đời để yêu ! hay chỉ là cứ sống như cuộc đời đã cho ta sống vậy 

Tôi nghĩ giữa muôn vàn lý do , thì du là lý do gì mà chúng ta được sinh ra chúng ta nên trân trong và tiếp tục sống với lý tưởng và tình yêu có trong chúng ta, tình yêu công việc, tình yêu đồng loại giữa người và người, tình yêu muôn loài như động vật hoặc cây cỏ nào đó mà mình thích , đặc biệt cũng nên chọn 1 góc yêu thích nào đó ngồi một mình vào một khoảng thời gian nhàn rỗi nào đó để sống chậm lại và cảm nhận con người mình ! 

(Tác giả :Hằng Tatamimi)

zalo