Chúng ta đến với nhau làm gì có ai trọn vẹn, anh từng tổn thương, em đi qua bao nhiêu đổ vỡ. Đến với nhau trong lòng mang bao khắc khoải, cạn niềm tin với thứ gọi là tình yêu trên đời.
Nhưng mình vẫn yêu, vẫn thương, dù không mang trong lòng thứ niềm tin sắc son như thời non trẻ.
Mình đặt nhau ở vị trí trung tâm, nhưng không phải ở vị trí quan trọng nhất. Vì càng trưởng thành, chúng ta đều biết, tình yêu đâu phải thứ quan trọng nhất trên đời. Có thì vui, không có thì buồn, chứ chẳng thể chết.
Tình cảm trưởng thành, không cần phải nỗ lực khiến bản thân trở nên đặc biệt trong mắt họ. Mà là chỉ cần trong lòng họ có bạn hiện diện, bạn tự nhiên sẽ thấy điều đặc biệt.
Tình cảm, không phải cứ hô hào cho thiên hạ thấy mới là yêu. Không phải cứ hứa hẹn trọn đời thì sẽ bên nhau mãi mãi. Tình cảm bình yên có thể không ở bên nhưng khi bão giông luôn là người hiện diện sớm nhất.
“Nhiều lúc bình yên hiện tại, chính là đánh đổi bằng thanh xuân giông bão. Đến một ngày, sẽ có một người hiện diện cho bạn thấy tổn thương xưa cũ chỉ là trò nực cười”.
Rồi bạn sẽ tìm được một người, dịu dàng vỗ về tổn thương xưa cũ, dùng trái tim xoa dịu lên lồng ngực sứt sẹo và làm bạn thấy rằng, đàn bà mình đều xứng đáng được bình yên
Nguồn: Hạ Vũ
Bài hát : KHÔNG CÒN BÌNH YÊN || JUUN ĐĂNG DŨNG [
- Đưa em về lần nữa, siết anh chặt lần nữa,
- cho anh cảm nhận cái ôm từ đằng sau nữa.
- Đông lại về lần nữa, rét trên da buốt cả trong tim,
- có lẽ thế nên cái nắm tay không còn bình yên. "
- Từng yêu nhau đến thế, vì nhau đến thế,
- vất vả bắt đầu từ hai kẻ xa lạ.
- Giờ đứng phía lối ra cuộc tình như một người khán giả.