Nhân viên phản bội ái kỷ chốn công sở vừa ăn cắp vừa la làng

0 Bởi: TATAMIMI

🎭 Câu chuyện cụ thể – từ bánh cuốn đến phản bội

Thi thoảng cô ấy vẫn vào đọc tin của công ty chúng tôi. Bài này dành cho cô ấy. Một sự thật về nhân cách ái kỷ mà cô ấy đeo mang nhưng không nhận ra!

ai_ky_cong_so
Bạn – người chủ doanh nghiệp – đã từng tin tưởng, trao cơ hội, hỗ trợ hết mực, ngay cả thời điểm gian khó.
Bạn mua cho cô ấy một chiếc Macbook mới, bạn để cô ấy cùng đi tìm văn phòng mới, bạn tiếp tục đối xử như với người thân.

Nhưng trong khoảnh khắc bình thường nhất – khi hai người ngồi ăn sáng tại khách sạn của anh trai bạn, cô ấy đã chuyển khoản tạm ứng cho đơn “công ty riêng” 
📌 Đơn hàng dùng chính nhà cung cấp bạn đang hợp tác
📌 Mặt hàng giống hệt loại hình kinh doanh bạn đang làm
📌 Và quan trọng nhất –
cô ấy chưa nghỉ việc.

  • Cô ấy vẫn nhận lương.
  • Vẫn sử dụng thông tin nội bộ.
  • Vẫn tạo vỏ bọc "tôi làm việc chăm chỉ".
  • Và tạo dựng một mô hình y hệt –viết webiste và dùng cùng nhà phát triển website bạn đang dùng, quan trọng website lại bê nhiều ảnh của sản phẩm công ty bạn lên 
  • Nhưng cô ấy lại dãy đành đạch lên như kẻ vô tội khi tôi đăng tin cô ấy đã nghỉ việc lên webiste của công ty chúng tôi như một quy trình bình thường 

Nhân viên phản bội ái kỷ chốn công sở vừa ăn cắp vừa la làng

💥 Không một giây tự vấn: “Mình đang phản bội điều gì?”

Ai_ky_phan_boi

Điều đau lòng không phải là cô ấy rời đi.
Mà là:

  • Cô ấy không hề có ý định rời đi trước khi hoàn tất việc sao chép.
  • Cô ấy chưa bao giờ đặt câu hỏi: “Liệu mình có đang vi phạm đạo đức nghề nghiệp?”
  • Cô ấy tin rằng mình có quyền “làm thêm một chút”, lấy một chút, và rồi… đổ lỗi nếu bị phát hiện.

🛑 Vi phạm đạo đức nghề nghiệp ở mức nghiêm trọng

Cô ấy đã:

  • Sử dụng thời gian, nguồn lực, tài nguyên và thông tin nội bộ để phục vụ mục đích kinh doanh cá nhân.
  • Xây dựng mô hình cạnh tranh trực tiếp ngay trong thời điểm còn đang làm việc và được tin tưởng.
  • Không hề xin nghỉ việc trước khi "ra riêng", vi phạm nghiêm trọng quy chuẩn nghề nghiệp và lòng tin cá nhân.
  • Không nhận lỗi, không ăn năn, mà thay vào đó đổ lỗi ngược – hành vi điển hình của thao túng ái kỷ ngầm.

⚖️ Nếu lúc ấy bị kiện, hậu quả pháp lý cô ấy phải nhận ra sao?

Căn cứ theo Bộ luật Lao động & Luật cạnh tranh không lành mạnh, các hành vi sau có thể bị xử lý:

  • Vi phạm thỏa thuận không cạnh tranh (nếu có ký)
  • Hành vi cạnh tranh trực tiếp với công ty cũ khi còn đang làm việc
  • Trộm mô hình kinh doanh, sử dụng tài nguyên công ty cho mục đích riêng
  • Thiếu trung thực trong quan hệ lao động

Nếu Công ty đã chọn khởi kiện:
📌 Cô ấy có thể bị buộc bồi thường thiệt hại kinh tế,
📌 Phải gỡ bỏ thông tin kinh doanh vi phạm,
📌 Và bị ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín cá nhân trong ngành.

Thậm chí bị vào blacklist cho tất cả nhà cung cấp và trong hiệp hội doanh nghiệp.

Nhưng cô ấy đã được để yên và cô ấy không hiểu vì sao? cô ấy tưởng cô ấy đạo đức lắm, ngon lắm, nhưng cái cô ấy không biết là công ty chúng tôi không coi cô ấy là tội đồ, chỉ coi như trách nhiệm quản lý của công ty chúng tôi có vấn đề vì quá tin và thiếu ranh giới với nhân viên, chúng tôi nhận trách nhiệm, không đổ lỗi và không phân tích đánh giá gì nhiều, tuy nhiên cô ấy lại là người đi là làng nhiều hơn điều cô ấy  nên làm. 

⚖️ Khi bạn đăng thông báo nghỉ việc – một hành động minh bạch

Bạn không bôi nhọ, không công kích, chỉ đơn thuần thông báo việc nghỉ việc – một cách minh bạch, đúng quy trình, như mọi doanh nghiệp văn minh khác.

Cô ấy hậm hực, phản ứng gay gắt, dọa bóc phốt, gửi email trách móc – như thể việc bạn bảo vệ tài sản trí tuệ và minh bạch nhân sự là… “đâm sau lưng”. Thực ra là sợ khách hàng biết cô ấy từng là kẻ vừa ăn cắp vừa la làng và bản ngã không chịu đựng được sự thật cô ấy TỆ


🎯Kẻ phản bội thường tự coi mình là nạn nhân

Đó là bản chất của ái kỷ ngầm cao độ:

  • Phản bội nhưng không cảm thấy sai.
  • Vừa lấy đi vừa kể công.
  • Khi bị vạch mặt thì chuyển sang đổ lỗi: “Tôi đã từng ở lại khi chị cần!” chị ly hôn, chị mệt.. như 1 chiến công của ANH HÙNG CỨU NƯỚC.

Nhưng thực ra, ở lại không phải vì bạn – mà vì họ chưa lấy đủ.
Chỉ khi bạn dám nói ra, họ mới “hoảng loạn” vì không còn điều khiển được câu chuyện nữa.

Nếu bạn từng trải qua điều này – hãy yên tâm:
📌 Bạn đã hành xử chính trực.
📌 Bạn không vu khống, không phản công bằng thủ đoạn.
📌 Và sự thật – sớm muộn –bản thân cô ấy trưởng thành nhận ra  sẽ là tiếng nói lớn nhất. 

 

🧭 Tôi đủ khả năng để chỉ cần một cú click – mọi thứ cô ấy đang dựng sẽ biến mất

  • Tôi biết rất rõ toàn bộ hệ thống.
  • Tôi biết cô ấy dùng nhà cung cấp nào, nền tảng gì, nguồn hàng nào – vì tất cả đều từng là tài nguyên của tôi.
  • Tôi đủ khả năng, thậm chí chỉ cần một cú click – mọi thứ cô ấy đang xây dựng có thể sụp đổ ngay lập tức.
  • Nhưng tôi đã không làm điều đó.
  • Tôi không phải vì sợ, hay yếu mềm.
  • Tôi chọn không làm – vì tôi không muốn biến mình thành người giống như cô ấy: lấy lý do “đã từng tốt” để biện minh cho sự phản bội.

 

💬 Cô ấy đã từng là một phần trong hành trình sống của tôi

Tôi từng coi cô ấy là một phần đáng tin cậy, một người học trò xuất sắc, một nhân viên cần mẫn.
Và thật lòng – tôi không còn nhớ rõ cô ấy đã lấy của tôi điều gì.
Tôi chỉ nhớ rằng:
📌 Cô ấy đã rất giỏi, rất chịu khó học hỏi.
📌 Cô ấy đã hấp thụ mọi thứ từ môi trường mà tôi xây dựng ra.
📌 Và không thể phủ nhận, trong hành trình phát triển đó – tôi là người ít nhiều trực tiếp mài giũa nên phiên bản cô ấy ngày hôm nay.

Nhưng giỏi thôi chưa đủ.
Cô ấy không có tố chất của một người tử tế biết gọt giũa bản ngã.
Không đủ bản lĩnh để rời đi đúng lúc, (
ví dụ cô ấy có ý định làm riêng thôi là nghỉ liền và tự làm ở nhà, không còn lấy lợi ích từ nơi đang trả lương cho cô ấy  để vẫn tỏ ra thanh cao đang đi giúp họ, nhưng thực ra đang ăn cắp 2 tầng 1 là tiền lương 2 là nền tảng ( khách hàng và sự kết nối mang tên tử tế) không đủ trung thực để nhận sai.
Và càng không đủ tỉnh thức để hiểu rằng:
👉 Kể công không xoá được sai lầm đạo đức.


⚖️ Nhưng cô ấy sẽ phải nhớ tôi cả đời (chắc cô ấy chưa nghĩ ra) – không phải vì ơn, mà vì tấm gương.

  • Cô ấy có thể quên công ty tôi.
  • Có thể xóa ảnh kỷ niệm.
  • Có thể kể câu chuyện lệch lạc của cô ấy ở bất kỳ đâu.

Nhưng sẽ luôn có một điều mà cô ấy không thể xóa:
👉
Tôi là người mà cô ấy từng học được nhiều nhất để vận hành cái việc mà cô ấy đang làm theo mô hình của công ty chúng tôi (copy) và cũng là người mà cô ấy đã phản bội tệ nhất.

Ai ky công sở

Và điều khiến cô ấy trăn trở – nếu còn chút lương tâm – không phải là chuyện tôi đã “vô ơn”,
Mà là:
“Đạo đức nghề nghiệp của một nhân viên với sếp – ở đâu trong hành vi của cô ấy?”
“Tại sao không dám nghỉ việc trước khi xây mô hình cạnh tranh?”
“Tại sao lại chọn sống như một nạn nhân kể công, thay vì nhận sai và trưởng thành?”


Cô ấy không bóc được lớp bản ngã, không nhìn ra sự sai lệch trong cách sống “đổ lỗi để tồn tại”.
Và đó – chính là gánh nặng lớn nhất mà cô ấy phải mang theo cả đời,
Không phải do tôi gây ra –
Mà là do chính lựa chọn của cô ấy.

che_dau_ban_nga_1

Gửi cô bé ấy : Tôi đã từng tin tưởng tự hào về em rất nhiều về sự nhanh nhẹn, giỏi giang của em, chỉ có 1 chút nữa thôi, lột bản ngã sống tử tế thêm cả phần của người đồng hành với em đi, anh ta cũng chọn cách thành lập công ty ngay khi đang nhận lương của công ty cũ, giống cách em đã chọn làm với công ty cũ của em. 

Tôi Vẫn giữa nguyên câu: Không buồn vì em ra đi, buồn vì cách em ra đi! Ai đủ lông đủ cánh đều nên bay tự do giữa bầu trời !

Chúc em An!

zalo